Thứ Sáu, 23 tháng 12, 2011

Tin tức hay - Không thể tha thứ cho chính mình!

Tôi đã gặp anh vào cái ngày định mệnh, để rồi ngày sinh nhật anh, tôi đâu biết rằng cuộc đời mình bước sang một trang mới.

Công việc đã gắn chúng tôi bên nhau, từng lời nói cử chỉ, từ công việc cho tới ứng xử, tôi đã khâm phục nhân cách và con người của anh, và vô tư tôi đã không nhận ra chính mình, đến 1 ngày anh ngỏ lời thì trái tim tôi đã thuộc về anh tự bao giờ rồi.

Anh bảo, em hãy đợi anh hoàn thành thủ tục ly hôn xong, chúng mình sẽ chính thức công bố với gia đình, bạn bè... và tôi đã tin vào điều đó. Anh ở trọ chung với bạn trai, tôi là con gái nên không tiện vào phòng họ. Anh không có xe, mỗi ngày anh đón đưa tôi đi làm, đón tôi về bằng xe của tôi, cuộc sống của tôi tràn ngập màu hồng, những bức tranh sống động về một tương lai không xa nằm trong tầm tay của hai người “tát cạn biển đông”...


Rồi thì cái ngày đó cũng đến, 5h chiều, “Anh ơi! Anh đón em!”. “Anh xin lỗi, em hãy tự lo liệu cho mình nhé...”. “Thuê bao không liên lạc được...”. Tôi ngã gục ngay trên đường... và khi về đến nhà, đau đớn hơn “Toàn bộ những gì tôi có được, không cánh mà bay...” Sau một tuần bất động trong phòng, tôi bắt đầu đi tìm tung tích cuội nguồn của anh. Thì ra, anh ta đợi ly hôn với vợ vì đang sống và có con với 1 gái điếm rẻ tiền, ban ngày hai người họ ở phòng trọ, đêm đến, cô ta đi “khách”. Họ thông đồng với nhau để lừa gạt tình cảm, và tiền bạc của tôi. Họ gọi nhau là “vợ yêu”, “chồng yêu”... Không cần nói gì thêm nữa, các bạn cũng hình dung được tôi đã như thế nào. Trước khi vào viện, tôi đã bỏ qua sĩ diện của mình, trực tiếp gọi điện thoại nói chuyện với bố mẹ anh ấy và không quên nói rõ hoàn cảnh hiện tại... nhưng thật bất ngờ, với tình cảm yêu thương của bố mẹ và gia đình họ hàng anh, tôi được biết về con người anh không như tôi tưởng tượng. Câu chuyện hiện tại của tôi mà tôi cứ lầm tưởng là những câu truyen sex trên internet. Tôi cứ nghĩ rằng mình đang đọc tiểu thuyết...


Người vợ đầu tiên là giáo viên đã phải nuôi con một mình, vợ thứ hai sinh hai đứa con gái (1 bé giao cho ông bà nội nuôi, 1 bé theo mẹ sinh ra và đang lớn lên trong tù), người vợ thứ 3 cũng đang nuôi bé trai một mình. Hiện tại một người vợ đang đợi làm thủ tục ly hôn và sống với 1 gái điếm hành nghề lừa gạt... Tôi nhập viện...

Đến nay, 3 năm rồi, 3 năm tôi sống trong đau khổ và dằn vặt, 3 năm tôi sống không bằng chết đi. Rồi thì ly hôn cũng giải quyết xong, bỗng dưng anh dọn hết quần áo về nhà tôi, "Em cho anh cơ hội làm lại từ đầu, để anh bù đắp lại những lỗi lầm và mất mát mà anh đã làm tổn thương em"... Được 1 tháng thì anh lại đi công tác xa và vẫn cái giọng người phụ nữ đó lấy điện thoại của anh gọi cho tôi mỗi khi cô ta có cơ hội. Tôi đã không cho anh về nhà tôi nữa, và cứ 3, 4 tháng sau, bỗng dưng anh lại mang quần áo vào nhà tôi... Tôi không thể la lên cho mọi người xung quanh biết, tôi đã khổ thế nào... Tôi đã không thể nói với bạn bè, tôi đã khổ thế nào... Tôi chỉ nói, tôi không thể yêu anh được nữa rồi... Nhưng các bạn có biêt không, anh ta sống vì yêu sao? Anh ta có nhân cách sao? Anh ta có lòng tự trọng sao? Anh ta có sỉ diện không? Và ngay giây phút này đây, trong tôi chỉ còn lại sự khinh bỉ, và tôi tội nghiệp cho anh ta. Một người đàn ông như thế thì quả là sống không bằng chết đi.

Thời gian trôi qua, tôi đã tha thứ cho anh ta như tha thứ cho một con người để trái tim tôi sống được nhẹ nhàng thanh thản. Trong tôi, anh ta đã chết, cái xác mà tôi thỉnh thoảng nhìn thấy hiện tại, một cái xác không có hồn, máu lạnh mà thôi. Thỉnh thoảng anh ta về gặp tôi, vì cái món nợ “tiền” “tình” mà anh ta chưa trả cho tôi ư?, hay là vì “Anh sống với nó vì quá yêu tôi...” Tôi đã tổn thương, những vết thương chằng chịt trên thân thể tôi từng ngày, từng giờ rướm máu, dường như nó chưa bao giờ lành được. Và trước mắt tôi một khoảng không gian bao la... Tôi có thể tha thứ cho người khác, nhưng tôi không bao giờ tha thứ cho chính mình.

Tags:  truyen sex hay

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét